Trời đã mờ sáng, trong đại trướng của doanh trại vang lên tiếng kêu sợ hãi: "Anh rể, anh rể. Huynh sao thế?! Người đâu tới đây mau."
Thân binh bên ngoài cửa lập tức xông vào, thấy Trần Đan Chu chỉ mặc lớp áo lót mỏng, tóc xõa tung ngã quỵ trước bàn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch đang lay người Lý Lương. Lý Lương nằm trên bàn dài không nhúc nhích, cánh tay đặt trên đống địa
đồ cùng văn thư.
"Lúc t...
Xem thêmTrời đã mờ sáng, trong đại trướng của doanh trại vang lên tiếng kêu sợ hãi: "Anh rể, anh rể. Huynh sao thế?! Người đâu tới đây mau."
Thân binh bên ngoài cửa lập tức xông vào, thấy Trần Đan Chu chỉ mặc lớp áo lót mỏng, tóc xõa tung ngã quỵ trước bàn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch đang lay người Lý Lương. Lý Lương nằm trên bàn dài không nhúc nhích, cánh tay đặt trên đống địa
đồ cùng văn thư.
"Lúc ta dậy thấy anh rể ngủ như vậy" Trần Đan Chu rơi nước mắt kể: "Ta định gọi huynh ấy lên giường ngủ, nhưng gọi mãi mà huynh ấy không tỉnh, nên ta đoán là không ổn rồi"
Đúng là không ổn, Lý Lương luôn rất cảnh giác, tiếng gào thét của cô gái này cùng với tiếng bước chân của lính gác cửa ồn ào như thế, cho dù có mệt mỏi cỡ nào dũng không thể ngủ sâu đến vậy.
Cả đám tiến lên đặt Lý Lương nằm ngang ra, thân binh kiểm tra hơi thở của hắn. Vẫn còn thở, có điều sắc mặt không tốt, đại phu lập tức được gọi vào, vừa nhìn đã phán Đại tướng quân hôn mê rồi.... Xem thêm
Hãy là người đầu tiên bình luận audio này nhé.